Chuyện đã qua gần 20 năm, nhưng ông Vương Sỹ Cầm (65 tuổi, ngụ đường Nguyễn Trãi, quận Thanh Xuân, TP.Hà Nội) vẫn nhớ như in quãng thời gian ngắn ngủi được làm “đại gia” nhờ trúng 3 tờ vé số độc đắc.
Nói là ngắn ngủi, bởi sau vỏn vẹn 21 ngày “lên đời”, một trận hỏa hoạn xảy ra đã thiêu rụi gần như tất cả số tiền lĩnh giải của ông. Mấy bao tải tiền thưởng chỉ còn lại vỏn vẹn gần 10 triệu đồng, ông đầu tư mua thiết bị bào chế thuốc Nam.
Giấc mộng tỷ phú vượt ngoài tầm với, song ông thấy thanh thản khi được dùng số tiền “lộc trời” ít ỏi còn lại để chữa bệnh miễn phí, như một cách trả ơn người đời đã cưu mang khi gia đình ông lâm vào cảnh hoạn nạn.
Từ con số 4 trùng hợp
Thời gian trôi qua, ngôi nhà hai vợ chồng ông bà Cẩm sinh sống trong khu tập thể đã ngả màu, ông cười bảo: “Chú không ngờ tỷ phú nhờ trúng số lại phải sống trong ngôi nhà như thế này phải không? Số tiền mà tôi trúng số vào ngày ấy, nếu tính ra có thể mua được mấy ngôi nhà to đẹp rồi. Và nếu tôi chữa bệnh mà cũng lấy tiền công từ người nhà bệnh nhân từ trước tới giờ thì tiền thu về còn nhiều hơn số tiền trúng số mấy lần.
Vì nghèo túng không có tiền đi viện, họ mới tìm đến mình thì phải chữa cho người ta, tôi chỉ lấy tiền thuốc, còn tiền công thì không, chỉ mong cho người ta sớm khỏi bệnh. Mình làm phúc tích đức cho con cháu, lương hưu của tôi cũng đủ cho hai vợ chồng già sinh hoạt hàng ngày.
Ngày nhà tôi gặp hoạn nạn, cũng nhờ mọi người cưu mang giúp đỡ. Tôi thấy mình giàu nhất là được mọi người tin tưởng, quý mến đấy”.Ông Cầm cho biết, theo quan niệm của nhiều người, tứ phát âm gần giống với chữ tử, nhưng với ông, đó là con số cát tường, đã thay đổi vận mệnh cuộc đời ông và gia đình mình.
“Trước khi trúng số, tôi bị người bạn lừa mất 20 cây vàng, đấy là toàn bộ tài sản mà hai vợ chồng đã vất vả lao động dành dụm. Lúc ấy, tiền mặt trong người tôi còn lại đúng 37.000 đồng. Cũng chỉ vì xót của, tôi sinh bệnh, lông mày, lông mi, tóc rụng gần hết đến mức bạn bè thân thiết cũng không ai nhận ra. Nhưng đang trong lúc bi đát nhất, tờ vé số đã cứu cánh gia đình tôi”, ông nhớ lại.

Ông Cầm thấy cuộc đời có ý nghĩa hơn khi hành nghề bốc thuốc giúp đời.
Đọc thêm »
No comments:
Post a Comment